Archivio Categoria Senza categoria

Il mese missionario prende vita

Pubblicato il: venerdì 13 Ottobre 2023

Qualche mese dopo l’inaugurazione della Piazza Madre Carla Borgheri, ieri sera, si è svolto il primo incontro di preghiera dedicato al Mese Missionario.

Molte persone hanno partecipato al Rosario mariano e ormai la nuova piazza è diventata un punto di ritrovo per i piccoli e le famiglie del rione. I vicini, “auspichiamo che nel prossimo futuro si realizzino iniziative di questo genere per avvicinare le persone alla fede sull’esempio di Madre Carla”.

SALICE RICORDA MADRE CARLA

Pubblicato il: giovedì 6 Ottobre 2022

Un cammino verso la santità

Il momento tanto atteso è stato fortemente vissuto: l’intitolazione della piazza a Madre Carla rappresenta sia il punto di arrivo di una Comunità riconoscente, che ha organizzato con devozione l’intero evento, nonché un ulteriore passo verso un processo di beatificazione e canonizzazione cui guardano con fede e speranza tutti coloro che l’hanno conosciuta. Un cammino irto e difficile, come la strada del Calvario, cui era dedicata la piazza che ora, per la toponomastica, è divenuta Largo Madre Carla Borgheri. Ed è al Calvario, quale luogo che, nell’umana memoria, rappresenta il dolore e la sofferenza patiti dal Dio fatto uomo, a cui ha sempre guardato Madre Carla, tanto da farle scrivere: “Cosa importa se la strada per giungere alla Resurrezione è il Calvario. Anche Esso può divenire dolce se lo saliamo insieme a Gesù”. Per Crucem ad Lucem, come ha recentemente ricordato il Papa emerito, Benedetto XVI, in un suo libro sulla Pasqua. E nella serata di domenica 2 ottobre 2022, l’intera comunità di Salice ha voluto illuminare il ricordo di Madre Carla con musiche, poesie, testimonianze…, e ciò con la testimonianza di chi ha fatto della sua vita un cammino verso la santità.

                                                                                                                                                              Anna Maria P.

MARIA, UNA FOLATA D’ARIA FRESCA SUL DESTINO DEL MONDO

Pubblicato il: venerdì 19 Agosto 2022

“Girovaghi” per quattro giorni

Non siamo stati in processione dietro una statua, più o meno bella, più o meno grande.

Dopo due anni, siamo ri-tornati nelle strade, in spiaggia, in riva al mare, accompagnati dall’eterno movimento delle sue onde che sostenevano il nostro procedere.

Siamo ri-tornati con e tra la gente per narrare la grazia femminile e materna di Maria, Madre di Dio e dell’Umanità.

L’interruzione forzata del procedere nella nostra amata Torvaianica non ha significato la sospensione della relazione tra Lei, Madre sempre presente, la comunità cristiana e anche quella civile che si è sempre informata sulla possibilità di partecipare alla processione.

Impossibile interrompere un Amore e se non hai il coraggio di manifestarlo, con garbo e senza ostentazioni, forse, quell’Amore non lo meriti.

Siamo ri-tornati per ri-dire, girovagando, che Maria è Donna e Madre che ha deciso di schierarsi. Maria non è Donna e Madre neutrale, sceglie gli “Anawim”, i poveri del Signore. Si arruola dalla parte dei vinti, con squisito Amore e in totale Fedeltà al suo Dio e all’Umanità.

Maria è Betlemme, perché è ‘casa del pane di Dio’ per l’intera umanità, e il profumo del pane non si può nascondere.

Siamo ri-tornati perché Maria, fragranza di Dio, potesse spargersi in tutto il paese e tutti potessero riempirsi della sua inebriante, eterna presenza.

Siamo ri-tornati per pregare per tutti, per affidare tutti, credenti e non credenti, piccoli, giovani, adulti, anziani, sani e ammalati, indifferenti, presenti in strada, abbarbicati sui balconi,  chiusi in macchina o che hanno affollato, come ogni anno da sessant’anni, i chilometri percorsi sul bagnasciuga, attendendo il passaggio di Maria Donna e Madre di tutta l’umanità, che sia in pace o in guerra.

Maria, l’esempio della più bella “dilatazione cardiaca” che possa raggiungere la donna e l’uomo che amano Dio e i suoi figli.

Maria, “l’eccedenza amorosa” di Dio per la sua creatura.

In “scena” è ri-tornato tutto questo: ‘una folata d’aria fresca sul destino del mondo’, che parte da un piccolo paese e da una piccola, claudicante comunità, che trova ancora il coraggio di sognare Dio attraverso la contemplazione di Maria, Donna e Madre di tutti.

Allora ri-tornare può combaciare con ri-trovarsi a “Camminare Insieme”, con Lei, tra noi per avvertire il soffio d’aria fresca che raggiunge la pochezza di ciascuno. Il Suo soffio che ti fa intuire che sei “Insieme” agli altri e che il tuo cammino è sostenuto, condiviso e amato dalla tua comunità, fino a sentirti meno claudicante, meno solo.

Grazie a te Maria, Madre nostra, che hai scelto di stare stretta a noi in questo “girovagare”, palese metafora della nostra vita.

Fabrizio, diacono

 

The nature has music for those who listen while traveling

Pubblicato il: mercoledì 20 Luglio 2022

The music starts with the beauty of nature, which gives us a glow to our eyes with those greenery and those pure waters flowing in the rock. We are blessed to experience such a nature around us, which gives us that relief and calmness in our life. So, here my Journey Starts. A journey filled with peace and happiness. Walking through those rocks with ups and downs, followed with those little streams flowing and those rivers which looks beautiful from the far. As we continued our journey, we got into dense forest with those bird’s chirps welcoming us and experiencing fresh air. We were thirsty and we drank the fresh water which was flowing in those streams. The experience through the dense forest was mesmerizing. It gave me a feeling which I have never experienced before. This music took me through this beautiful journey and was soothing to my ears..

Traveling, it’s like an adventurous word that inspires me, and makes me feel restless. It’s like a disorder which requires no medicine as it itself is a medicine to many diseases. It brings us good vibes. This tune reminds me of the feeling of nature. It is a way a person can get over stress. It is a way to forget about unwanted thought’s.  It helps to take big decisions. It gives relaxation.

Traveling is just a way to explore nature. Nature for me is the beauty of earth. Nature can do good or bad. When we explore nature, we get that feel of relaxation and happiness. It brings out our real happiness without money, it is not fake. The beauty of nature always mesmerizes us. This stunning beauty of nature cannot be created in artificial way.

When we travel we get to see many new places. We meet new people and learn about many cultures. Learning new things every day makes our minds gain more knowledge. Hence, traveling can also be a way of gaining knowledge.

Nature, this word makes everyone to think and imagine about mountains, beaches, trees, waterfalls, etc. There is no end to nature. Nature is that beautiful, some are beyond our finding’s. They are the hidden beauties of nature. To find these beauties a man should go through a lot of struggles but looking at the beauty, the man can forget all the troubles that he had undergone.

In this world there are so many people who love traveling. For many traveling could be a way to relax from their work. For some it could be a vacation or holiday. For some people traveling could be passion, inspiration and a way to live. These people are the one who a strong and want to keep exploring the hidden beauty of nature.

This tune reminds me of hiking which is a way of climbing hills or mountain’s. In hiking, a person climbs up a mountain in thousands of way. As we just can’t follow one way or step to climb. There are so many different ways which different people are comfortable to climb. This, shows the different personalities or variations in humans. After a lot of struggle we find out our real happiness when we reach our destination.

We get to see many varieties of species and gets to taste various food items and vegetables. We get to see many different lifestyles of people in different places. Traveling creates experiences and memories which can be cherished for a lifetime.

Nature teaches us many things. It is a natural teacher. It is natural beauty. It cannot be created artificially. Even if created can never replace the beauty of real nature. As in this world nothing can replace the beauty of nature.

We get life lessons as nature teaches us about life. When we travel, we walk in ups and downs but at the end when we reach the peak or our destination we get great joy. But after some time, we attract attention to another place and that starts another journey. In the same way, a person who is living will work hard to achieve his goal but even after achieving a goal we get reminded of another goal. This is life and cannot be changed. Hence in this way travelling teaches us about life and it’s value.

Every failure will be a step to success. When we are travelling, and we get hurt, we treat it and move forward , in the same way we lead our life by taking our failures as a step for success. Every failure will bring us unforgettable victory.

To get victory we need to do a lot of sacrifices, these sacrifices makes us strong and our victory very special.

                                                                                                                                                               Leema Viana J.

50 anni di Fondazione delle Suore Missionarie dell’Incarnazione

Pubblicato il: sabato 14 Maggio 2022

Il giorno 23 di aprile 2022 ho avuto il piacere di essere invitato, con mia moglie, all’evento del 50° anniversario della fondazione delle Suore Missionarie dell’Incarnazione.

Dapprima abbiamo partecipato alla celebrazione Eucaristica presieduta da Sua Eminenza Cardinale Joao Braz De Aviz insieme ai numerosi sacerdoti nella Parrocchia di Sacri Cuori di Gesù e Maria a Vermicino e poi, a seguire, all’incontro conviviale tenutosi presso la Casa Generalizia.

Conosco da poco il loro Famiglia religiosa. E’ stata una nuova e bella scoperta, che mi ha trasmesso tanta pace interiore e soprattutto mi ha consentito di conoscere il loro instancabile e fruttuoso operato, sia in Italia che in paesi lontani, costantemente al fianco degli ultimi e di chi soffre.

Oltre al momento della preghiera, c’è stato il momento in cui l’aurea della preghiera si è propagata fra i partecipanti, coinvolti in balli e canti.

Alcune sorelle hanno potuto portare in scena alcuni balli con dei costumi caratteristici dei loro lontani paesi, oltre che portare sui tavoli numerosi prelibati piatti dei propri paesi d’origine.

Ci siamo “saziati” della pace e della serenità che librava nell’aria; tanta era quella che traspariva dagli occhi di tutte le sorelle e che ci è stata trasmessa in una serata piacevolissima, accompagnata dalla presenza materna della loro fondatrice che da lassù ha sicuramente gioito per il cammino da lei intrapreso e proseguito dalle sue instancabili figlie, sempre fiduciose del continuo aiuto di Dio.

                                                                                                                                                        Antonio P.

50 anni di Fondazione delle Suore Missionarie dell’Incarnazione: memoria, gratitudine, futuro

Pubblicato il: domenica 17 Aprile 2022

Il 25 marzo 2022 è la data in cui ricorre l’anniversario di Fondazione della Congregazione delle Suore Missionarie dell’Incarnazione. Era il 25 marzo del 1972, nella solennità dell’Annunciazione del Signore, quando, con le prime professioni si diede ufficialmente vita alla Congregazione.

A motivo della Pandemia, la celebrazione di questa importante ricorrenza è stata rinviata al 23 aprile 2022. Sarà ricordata solennemente con la celebrazione eucaristica presieduta da Sua Eminenza il Cardinale Joao Braz De Aviz, Prefetto della Congregazione per gli Istituti di Vita Consacrata e le società di vita apostolica, nella parrocchia dei Sacri Cuori di Gesù e Maria a Vermicino, dove la Congregazione ha mosso i primi passi.

Auguriamo buon 50° anniversario di Fondazione a tutte le SMI e un particolare augurio alle prime sorelle che festeggiano 50 anni di fedeltà al Signore: Madre Anna Piu, Madre Carmela Cataldo, Sr. Lucia D’Alessandro, Sr. Flory Pattalath, Sr. Susanna Kurusunkal, Sr. Mary Kalathara, Sr. Kochuthresia Palayil e Sr. Josephine Kuthukattu.

Ricorrenza del centenario della nascita di Madre Carla

Pubblicato il: giovedì 17 Febbraio 2022

Il 17 febbraio 2022 è una data memorabile per la nostra Congregazione, perché ricordiamo il Centenario della nascita di Madre Carla Borgheri, fondatrice delle Suore Missionarie dell’Incarnazione e dei Padri Missionari dell’Incarnazione.

Ripercorrendo le tappe della vita di Madre Carla ci si inoltra in un percorso difficile irto di ostacoli, poiché ella, nonostante le sofferenze e la malattia, ha saputo remare la “barca della sua vita” mantenendo ritta la rotta e andare lontano. Una volta conquistata dall’amore di Dio e dalla Sua misericordia, Madre Carla si è lasciata guidare in piena docilità e disponibilità da tutto ciò che lo Spirito Santo le suggeriva, come la Vergine di Nazareth, consegnando con fiducia il suo “Sì” al Padre.

La fondazione della Famiglia religiosa delle Suore Missionarie dell’Incarnazione (1961) e dei Padri Missionari dell’Incarnazione (1994) sono frutto del suo “Sì” alla volontà di Dio. L’unico obiettivo della sua vita era quello di fare la volontà divina. La mano del Signore e la Sua provvidenza hanno sempre guidato i suoi passi.

Madre Carla ha sempre prediletto i piccoli, i poveri e gli ultimi, a imitazione di Gesù Verbo Incarnato, che non è venuto per essere servito, ma per servire. La carità ha occupato il primo posto nella sua vita. La passione per Dio e per l’uomo è stato il motore che ha spinto ogni sua iniziativa.  E’ stata una grande Missionaria, portatrice e annunciatrice dell’amore, in lei ardeva la sete di far conoscere il mistero del Verbo fatto carne al mondo intero.

Tutti i suoi viaggi missionari, a volte fatti nel disagio e precarietà, li viveva con serenità e gioia interiore che trasparivano nel suo indimenticabile sorriso.

Oggi noi sue Figlie e Figli siamo eredi di tutta la ricchezza spirituale che lei ci ha lasciato ed è per questo che sentiamo la responsabilità e la gioia di farla conoscere e condividerla con tutta l’umanità.

Il 19 Febbraio celebreremo una Santa Messa nella Cattedrale di Frascati alle ore 19,00 presieduta da sua Eccellenza Mons. Raffaello Martinelli, per esprimere la nostra gratitudine al Signore per il dono della vita di Madre Carla.

“Avere fede non significa non avere momenti difficili,

ma avere la forza di affrontarli sapendo che non si è soli.”

      ( Papa Francesco)

                                                                                                                              Sr. Assumpta Ezhumuri SMI

Tôi Tớ Chúa Carla Borgheri (1922-2006) Đấng sáng lập Dòng Các Nữ Tu Thừa Sai Nhập Thể và Dòng Các Linh Mục Thừa Sai Nhập Thể

Pubblicato il: venerdì 14 Gennaio 2022

  1. Thời thơ ấu và trưởng thành;

Carla Borgheri sinh ngày 17 tháng 2 năm 1922 tại Novi Ligure (Alessandria) nước Ý. Năm 1922, Carla nhận lãnh bí tích Rửa Tội ở Pavia với tên gọi là Annunziata Nada. Ba mẹ của Carla Borgheri là Giuseppe và Olga Borgheri.  Người cha mất trước khi Carla chào đời còn người mẹ đơn thân đã dùng chính cả cuộc đời cũng như tình yêu của mình, để nuôi dạy đứa con thơ khôn lớn.

Tuy tuổi thơ của Carla sớm gắn liền với việc phải sống ở nhiều thành phố khác nhau trong nước Ý, nhưng lại được sự bảo hộ của người mẹ và người thân. Đầu tiên là ở Florence, và sau đó là ở Angri (SA), nơi Carla theo học tại trường đại học của các Nữ tu Bác ái thánh Vinh Sơn. Tại đây, Carla lãnh nhận Bí Tích Thêm Sức vào ngày 15 tháng 6 năm 1931 và Rước Lễ Lần Đầu vào ngày 25 tháng 12 năm 1931.

Trở lại Florence, khi đang học lớp 4, Carla phải gác lại việc học, một mặt do kinh tế gia đình eo hẹp, mặt khác do sức khỏe của mẹ không tốt. Vì thế, để có tiền trang trải cuộc sống và chăm sóc mẹ, Carla đã xin vào làm việc tại một tiệm làm tóc, dù tuổi đời còn rất nhỏ.

Lúc lên 12 tuổi, Carla bị bệnh lao và được đưa vào bệnh viện Careggi, nhưng tại nơi đây em đã biết sống kết hiệp với Thiên Chúa, qua việc dành nhiều thời gian hơn để cầu nguyện và suy ngắm mầu nhiệm tình yêu của Người.

Đến tháng 8 năm 1942, Carla và mẹ quyết định chuyển đến Roma theo lời mời của một người cô; đồng thời, cố gắng bước vào thế giới giải trí điện ảnh, hoạt động chính của họ hàng bên ngoại, nhưng ngay lập tức Carla hiểu rằng môi trường đó không phù hợp với mình, vì chính Thiên Chúa đã chuẩn bị sẵn cho Carla một con đường khác thiện hảo hơn, đó là sự thôi thúc mạnh mẽ tận hiến cho Thiên Chúa và nhân loại, cách riêng là những người nghèo khổ, bệnh tật, bần cùng của xã hội…

  1. Đời sống ơn gọi

 Năm 22 tuổi, Carla lại mắc bệnh lao và được đưa vào bệnh viện Forlanini ở Roma. Ở đó, Carla gặp cha Orfeo Romani, một tu sĩ dòng Camilo, người sau này trở thành cha linh hướng và cũng là người rất kiên nhẫn dẫn dắt cô trở lại với đức tin. Bởi sau khi trải qua những thăng trầm của cuộc sống, và sau cuộc chiến tranh thế giới thứ 2, Carla cảm thấy rất thất vọng và mất niềm tin vào Thiên Chúa; tuy nhiên, dưới sự soi sáng của Chúa Thánh Linh thông qua những nghĩa cử cao đẹp cũng như lòng bác ái của cha Orfeo Romani, và qua những gợi hứng từ các tác phẩm của thánh Têrêsa Avila, Carla bắt đầu một cuộc biến đổi nội tâm, một hành trình cô khao khát mang tình yêu đã lãnh nhận nơi Thiên Chúa để chia sẻ cho người khác. Chính vì thế, có thể nói khoảng thời gian nhập viện lần thứ hai này được coi như là thời điểm hoán cải sâu xa và tận căn nhất của Carla, vì trong tâm hồn cô lúc này chỉ có một tình yêu duy nhất là Thiên Chúa mà thôi.

Nhưng cuộc hành trình biến đổi nội tâm của Carla chưa dừng lại ở đó, mà còn được tác động bởi nhiều yếu tố khác nhau. Tại Rôma, Carla gặp một tu sĩ khác, là cha Luigi Cattaneo, cũng trở thành cha giải tội và linh hướng của cô. Với sự đồng hành của cha Luigi Cattaneo, Carla đã thực hiện một hành trình nhận thức thiêng liêng sâu rộng, được đánh dấu bằng những lời khấn riêng: khó nghèo, khiết tịnh và vâng phục với vị linh hướng này.

Sau khi rời quê mẹ, vào ngày 19 tháng 7 năm 1952, Carla gia nhập vào một Tu hội mới thành lập ở Rôma, thuộc quận Borgata Ottavia. Tại đây, cô mặc tu phục của hội dòng và lấy tên là Carla. Cô sống với họ nhưng không thực hiện lời khấn bởi sau một thời gian tìm hiểu Carla không tìm thấy lý tưởng đúng đắn cho ơn gọi của mình; hơn nữa vì không muốn để mẹ ở một mình mà không có người chăm sóc, nên Carla đã xin rời Tu hội và quay lại làm việc, nhằm kiếm tiền nuôi sống bản thân và mẹ của mình. Thế nhưng, không vì thế mà ngọn lửa tình yêu dành cho Thiên Chúa trong trái tim cô, mà ngược lại, tâm hồn cô lúc nào cũng được lấp đầy bởi sự hiện diện của Thiên Chúa. Do đó, để lấp đầy khoảng trống vắng trong tâm hồn, Carla đã hoàn toàn để cho mầu nhiệm Nhập Thể Thiên Chúa lôi cuốn, đến nỗi không thể cưỡng lại được. Ngoài ra, cô còn tìm đọc và đào sâu các bản văn thần học, hầu có thể tìm kiếm Thiên Chúa cách tỏ tường hơn.

 

  1. Thành lập dòng tu

Theo thời gian, một số thiếu nữ vì cảm mến đời sống của Carla, nên đã đến tìm gặp và ngỏ ý cùng sống chung lý tưởng với Carla. Vì thế, vào ngày 29 tháng 6 năm 1961, Carla đã quyết định sống chung với họ. Và điều này đã trở thành nền tảng để thành lập một cộng đoàn mới nhờ ơn Chúa Thánh Thần soi sáng.

Năm 1961, Lucrezia Mucci và Caterina Moi bắt đầu sống cùng với Carla, ngay sau đó là những thiếu nữ trẻ khác bị thu hút bởi hình dáng lôi cuốn và đời sống tâm linh của Carla.

Ngày 25 tháng 3 năm 1963, vào ngày lễ Truyền Tin, Carla và các chị em chuyển vào sống trong một ngôi nhà ở Vermicino-Frascati. Họ bắt đầu một cuộc sống thật đơn sơ, giản dị và nghèo khó, nhưng chính điều này đã đưa tất cả họ đến gần hơn với cuộc đời của Chúa Giêsu.

Hội dòng các Nữ Tu Thừa Sai Nhập Thể (SMI) được Mẹ Carla Borgheri thành lập vào ngày 25 tháng 3 năm 1972 tại Vermicino (Rôma, nước Ý) khi Mẹ Carla và các chị em đầu tiên tuyên khấn lần đầu trước sự chứng kiến của Đức Giám Mục Luigi Liverzani giáo phận Frascati.

Ngay từ đầu, niềm đam mê truyền giáo đã đưa sơ Carla đến nhiều nơi trên thế giới, thành lập nhiều công cuộc khác nhau vì lợi ích của những người bần cùng nhất của xã hội: năm 1976 ở Ấn Độ, năm 1997 ở Châu Phi, năm 2000 ở Albania.

Nhưng các hoạt động truyền giáo đó đều được sơ Carla đan dệt trong mầu nhiêm Nhâp Thể. Hơn nữa, vì sơ Carla có lòng ước muốn tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được mầu nhiệm tuyệt vời này, nên vào năm 1994, tại Ấn Độ, sơ Carla đã quyết định thành lập Dòng nam, với tên gọi: “Dòng Các Linh Mục Thừa Sai Nhập Thể, qua sự chấp thuận của Đức Giám mục giáo phận, của Hiệp Hội Giáo Sĩ Đạo Đức .

Mẹ Carla đã dành cuộc đời dương thế để lo cho các công việc bác ái. Chính Mẹ đã khơi gởi cho các con linh thiêng của mình, lòng ước muốn chứng kiến tình yêu của Thiên Chúa ở khắp mọi nơi trên thế giới, hiện diện nơi những người đau khổ bệnh tật, những người bé mọn, bần cùng của xã hội…

Và như một nhiêm mầu, chỉ sau khi thành lập được 15 năm, Hội dòng được công nhận là một dòng Giáo Hoàng vào năm 1988 bởi Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II.

 

 4. Đời sống thánh thiện

Có thể nói Mẹ Carla đã sống và làm chứng một cách sống động về mầu nhiệm Nhập Thể của Thiên Chúa. Điều này được thể hiện rõ trong suốt cuộc đời của Mẹ, thậm chí vào năm 2005, lúc tuổi 83, lòng nhiệt thành truyền giáo vẫn luôn âm ỉ trong khí quản, thôi thúc Mẹ một lần nữa lên đường truyền giáo, cho đến khi bệnh tật khiến Mẹ không thể tiếp tục hành trình truyền giáo của mình.

Vào ngày 20 tháng 9 năm 2006, khi Kinh Truyền Tin được xướng lên lúc 12 giờ trưa, với dòng chữ Et Verbum Caro factum est, Mẹ Carla đã phó thác linh hồn của mình cho Thiên Chúa.

Ngày nay, noi gương Mẹ Carla về lòng nhiệt thành truyền giáo và tình yêu nồng nàn dành cho Thiên Chúa, các Nữ Tu Thừa Sai Nhập Thể vẫn tiếp tục hoạt động tại Ý , Ấn Độ , Châu PhiAlbania , Philippin Việt Nam .

Vào dịp kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Mẹ Carla, Giáo Hội đã tuyên bố mở án phong chân phước và phong thánh cho Mẹ. Chính Đức Giám mục giáo phận Frascati, Đức cha Raffaello Martinelli, đã công bố sắc lệnh, đồng thời mời gọi tất cả các tín hữu cung cấp thông tin về “những yếu tố thuận lợi hoặc trái ngược với danh tiếng thánh thiện” của người tôi tớ Chúa Carla Borgheri.” Theo sự linh hứng của Chúa Thánh Thần mẹ Carla muốn neo chặt đoàn sủng của mình vào Mầu Nhiệm Nhập thể vĩ đại” và cố gắng làm cho Giáo hội và trên thế giới thấy được “những nét đặc trưng của Chúa Giêsu”. Nghi thức khai mạc án phong chân phước và phong thánh diễn ra trong kinh chiều, Chúa Nhật ngày 11 tháng 12 năm 2022 tại Nhà thờ chính tòa thánh Phêrô  giáo phận Frascati

Niềm khao khát duy nhất của cuộc đời ngài là không mệt mỏi tìm kiếm thánh ý Chúa và tôn vinh Người. Bức thư cuối cùng ngài nhắn gửi các con thiêng liêng của mình kết thúc bằng cách nói rằng “sự thánh thiện là mục đích cho cuộc sống của chúng ta – la santità è la ragione della nostra vita”.

Một đôi lời nhắn nhủ của Tôi Tớ Chúa trong cuốn sách với tựa đề “ Một Mình Chúa Thôi

Chỉ có tình yêu mới có thể cứu được cuộc đời bạn

Làm thế nào để trở thành một Thừa Sai Nhập Thể? “Mỗi chúng ta phải là lửa!”.  Ngọn lửa tình yêu dành cho Thiên Chúa, tràn ngập tâm hồn chúng ta,  và ngọn lửa tình yêu dành cho các linh hồn mà chúng ta đang nỗ lực cứu rỗi,  chịu đau khổ và hiến mạng sống mình.

Các Thánh đã cổ vũ thế giới bằng cuộc sống của họ.  Họ là những người mang lại niềm vui và hy vọng cho tất cả các Kitô hữu  đang tìm đến họ khi gặp khó khăn.  Chúng ta hãy nên thánh: chúng ta sẽ có thể mang lại cho mọi người  nụ cười hy vọng và thánh thiện.

Nhập Thể là mầu nhiệm tình yêu của Thiên Chúa dành cho nhân loại. Là món quà của lòng thương xót thiêng liêng đối với tạo vật. Là trung tâm thống nhất tất cả mọi người trên thế giới.”

Dòng Các Nữ Tu Thừa Sai Nhập Thể (Bình Dương-Việt Nam) Suore Missionarie dell’Incarnazione (SMI )

Pubblicato il: mercoledì 11 Agosto 2021

LỊCH SỬ

Hội dòng các Nữ Tu Thừa Sai Nhập Thể (SMI) được Mẹ Carla Borgheri thành lập vào ngày 25 tháng 3 năm 1972 tại Vermicino (Rôma, nước Ý) khi Mẹ Carla và các chị em đầu tiên tuyên khấn lần đầu trước sự chứng kiến của Đức Giám Mục Luigi Liverzani giáo phận Frascati, và được công nhận là một dòng Giáo Hoàng năm 1988 bởi Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II.

ĐẶC SỦNG

Các Nữ Tu Thừa Sai Nhập Thể chiêm ngắm mầu nhiệm Ngôi Lời trở nên xác phàm đã hạ mình xuống thế gian mà cứu chuộc nhân loại, và đó chính là điểm xuất phát cho sứ mệnh của hội dòng là trở nên những chứng nhân tình yêu, và mang tình yêu  đó đến cho tất cả mọi người trên thế giới đặc biệt là những người nghèo khổ, bị bỏ rơi và sống ngoài lề xã hội.

LINH ĐẠO

Các Nữ Tu Thừa Sai Nhập Thể sống đời thánh hiến của mình trong việc chiêm ngắm Ngôi Lời Nhập Thể. Tiếng “Xin Vâng” của Chúa Giêsu và tiếng “Xin Vâng” của Mẹ Maria trở thành lối sống của mỗi thành viên.

Trở nên các Nữ Tu Thừa Sai Nhập Thể nghĩa là trở nên một Đức Kitô khác nhập thể trong thời đại ngày nay, trở nên những chứng tá loan báo mầu nhiêm Nhập Thể, để tất cả mọi người đều biết và yêu mến mầu nhiệm tình yêu vĩ đại này.

SỨ VỤ

Dòng Thừa Sai Nhập Thể hoạt động nhiều nơi trên thế giới như ở Ý, An-ba-ni, Châu Phi, Ấn độ, Việt Nam và Philipin thông qua các hoạt động bác ái:

  • Chăm sóc và giáo dục trẻ em, người bị bỏ rơi, trẻ mồ côi
  • Chăm sóc và giáo dục trẻ khuyết tật, trẻ em gặp khó khăn về tinh thần và thể chất
  • Nuôi dưỡng người cao tuổi
  • Hỗ trợ và chăm sóc bệnh nhân
  • Dạy giáo lý
  • Phục vụ các giáo xứ và giáo phận
  • Mục vụ gia đình
  • Mục vụ giới trẻ
  • Mục vụ nhà tù
  • Đồng hành thiêng liêng

Các nữ tu Thừa Sai Nhập Thể phục vụ những nhu cầu cần thiết của mọi người trong mọi lứa tuổi nhằm chiếu tỏa ánh sáng của Ngôi Lời và tình yêu vô bờ bến của Ngài cho nhân loại.

TIẾN TRÌNH ĐÀO TẠO

  • Đệ tử: 1 năm
  • Thỉnh sinh: 1 năm
  • Tập sinh: 2 năm
  • Khấn tạm
  • Khấn trọn

ĐỐI TƯỢNG VÀ ĐIỀU KIỆN TIẾP NHẬN

Ứng sinh là các bạn nữ có ý hướng sống đời thánh hiến và hội đủ các điều kiện sau:

  • Yêu thích đời sống cầu nguyện, chiệm niệm và hoạt động.
  • Tuổi từ 18 dến 28.
  • Đã tốt nghiệp Trung Học Phổ Thông, hoặc đang học và đã học xong Cao Đẳng và Đại Học.

Bạn có muốn đáp trả lại Tình Yêu với tiếng “Xin Vâng” như Mẹ Maria?

“Ngôi Lời Đã Trở Thành Xác Phàm”

THÔNG TIN LIÊN LẠC

Các bạn nữ có ước muốn sống đời tu dòng Thừa Sai Nhập Thể xin liên lạc với:

Quý sơ dòng Thừa Sai Nhập Thể:

  • Email: Smi.bdvietnam@gmail.com
  • 0327540416 / 0399266120
  • Địa chỉ: 16/6a, phường Vĩnh Phú 26, khu phố Phú Hội, thị xã Thuận An, tĩnh Bình Dương, Việt Nam.

“Nhập Thể là mầu nhiệm tình yêu của Thiên Chúa dành cho nhân loại. Là món quà của lòng thương xót thiêng liêng đối với tạo vật. Là trung tâm thống nhất tất cả mọi người trên thế giới.”

( Mẹ Carla Borgheri )